Một đời người có bao lần cuối năm?
Thật mơ hồ làm sao ta biết được
Cánh cửa nào đang chờ ta phía trước?
Ta bồi hồi. Ta rạo rực. Bâng khuâng.
Ngày cuối năm. Một nốt lặng trầm ngâm …
Qua rồi ư? Tháng ngày dài trăn trở
Qua rồi ư? Bao nỗi niềm nhung nhớ
Thời huy hoàng, mãn nguyện có còn chăng?
Ngày lại ngày dù tuổi đời có tăng
Sức khỏe ta có hao mòn hơn trước
Nhưng cái điều quý giá ta có được
Là vốn sống. Là kiến thức. Tự tin
Hãy vững bước với nhiệt huyết trong tim
Hãy lạc quan đón nhận mọi tình huống
Hãy tin tưởng vào chính mình để sống
Và nhủ lòng …
Hãy gắng nhé!
Tôi ơi.
Bucharest, những ngày cuối năm 2014
Dương Quỳnh Chi
*****
Phút giây kỳ diệu
Đêm về khuya yên lặng
Giữa muôn trùng bao la
Chỉ còn xào xạc lá
Với muôn vì sao đêm
Tiếng bước chân êm êm
Hơi thở dồn nhè nhẹ
Giọng em vui khe khẽ
Cho lòng anh xốn xang
Vừa thực vừa mơ màng
Ôi, phút giây kỳ diệu
Dẫu quen vẫn bối rối
Một nụ cười ngất ngây
Em có biết phút giây
Tiếng rì rào của lá
Hòa vào niềm vui xanh
Em có biết trong anh
Đang tràn lên nhựa sống
Dù ngoài kia gió nổi
Em là khoảng trời xanh
Cho lòng anh đỡ vợi
Những sầu buồn ngày qua…
Đêm lại về yên lặng
Đêm khe khẽ mơ màng
Cuộc đời dù gian nan
Anh vẫn vui
Vì có em và những đêm như thế.
Roma, 2006
Bùi Quang Minh
*****
Ở làng Mai
Mắt Bụt cười trong nắng
Chim hót Pháp trên cây
Hư không đầy Tăng hữu
Tịnh độ chính nơi này
Hít vào soi năm uẩn
Thở ra thấy đều không
Thả bước, tâm thong dong
Về bản môn muôn thủa
Để hồn nhiên trong trẻo
Tưới mát tâm cằn khô
Bằng yêu thương Cam lồ
Giúp nảy mầm Giác ngộ
Tập làm kẻ vô sự
Dấn thân vào cuộc đời
Chặt phiền não rụng rơi
Bằng Kim cương trí tuệ
Hít vào thân vững chãi
Thở ra lòng thảnh thơi
Tâm đặt vào Hiện tại
Niết bàn-Bụt đây rồi./.
Hà nội.
Lê Việt Liên