Một chiều đông.
Bước lang thang.
Buồn nhớ
Gió rít gào.
Lá trút vội.
Khẳng khiu
Lững lờ rơi.
Một chiếc lá.
Hình tim
Lá vỡ vụn.
Tim nhói đau.
Quặn thắt !
Bucharest, 15.11.2014
Dương Quỳnh Chi
*****
Cảm xúc tháng 7
Tháng Bảy mưa ngâu
Ngâu đâu chẳng thấy
Chỉ gặp ngổn ngang đầy rẫy
Cây đổ lật gốc trên hè…
Vắng hẳn tiếng ve
Của ngày hè thời thơ dại
Chỉ nghe inh ỏi còi xe
Rối rít, ngược xuôi chóng mặt…
Hè
Nóng nực
Oi nồng
Người chua nhớp nháp…
Bão về
Mưa…
Trời mát…
Nhìn buồn
Tan tác những hàng cây…
Cửa Bắc, Hà nội
Lê Việt Liên
*****
Tuyết đầu mùa
Đâu phải lần đầu ngắm tuyết rơi
Mà sao lòng vẫn cứ bồi hồi
Xốn xang một thưở xa xôi ấy
Ngắm em, môi thắm, giữa tuyết, cười
Ánh mắt hồn nhiên trong tuyết trắng
Ngỡ là tiên nữ lạc bước trần…
Giờ thấy tuyết rơi, buồn trống trải
Hàng cây rụng lá đứng co ro
Phố vắng, đêm dài thêm hiu quạnh
Ngọn đèn mỏi mệt thức canh thâu…
Xưa cứ hằng mong trời đổ tuyết
Mà giờ sao sợ…, thấy tuyết rơi./.
Bucharest, đầu tháng 12/2014
Bùi Quang Minh
*****
Chiều Bucarét
Những công viên xinh xinh
Và những thảm cỏ xanh mềm mại
Chạy, chạy dài như có gì sợ hãi
Chút nắng chiều còn lại trước hoàng hôn
Một chút buồn trống trải tâm hồn
Dẫn tôi bước trên con đường nhỏ vắng
Qua kẽ lá xanh rơi vài sợi nắng
Chơi trò đùa lúc ẩn, lúc xa
Nắng vàng ơi, đừng chế diễu lòng ta
Những ngày tháng khi trong ta trống trải
Nắng chiều tà, đừng làm ta sợ hãi
Dẫu mỏng manh chỉ vài sợi vàng thôi
Thế cũng đủ cho lòng tôi sưởi nhẹ
Nắng vàng ơi, thật từ từ khe khẽ
Đừng vội vàng đi, đừng quá phũ phàng
Vẫn biết rằng nắng của thời gian
Rồi chốc nữa lại ngập tràn bóng tối
Lòng ta ơi, xin người đừng bối rối
Có gì còn để ngạo nghễ với đời
Để mai sau khỏi nối tiếc một thời
Giữa cỏ xanh và nắng chiều xứ lạ./.
Bucharest, 2014
Bùi Quang Minh