Hôm nay lạnh. Thu lu một góc
Đống tài liệu lăn lóc mặt bàn
Thả hồn nhìn giọt cà phê tan
Thương nhớ ơi! Sao lòng nhức nhối
Khuấy đời.
Ta khua thìa bối rối
Lanh canh.
Lòng ta thấy vui vui
Từng giọt.
Tim thổn thức bùi ngùi
Dịu êm.
Ta chìm vào giấc mộng
Cà phê thơm.
Lòng ta trống rỗng
Trang giấy nhòe ướt một bài thơ
Chữ lấm lem.
Ta tiếc ngẩn ngơ
Cà phê đổ.
Yêu thương đầy ắp!
Ta lẻ loi.
Phố phường tấp nập
Nụ cười em…Lòng thấy dịu êm
Hẹn mai nhé! Sẽ gặp lại em
Ly cà phê.
Bài thơ… dang dở…
Bucharest, Xuân 2014
Dương Quỳnh Chi
*****
Anh và Em
Anh là tia nắng ấm
Soi rạng cuộc đời em
Anh là ánh trăng thanh
Dịu dàng và tươi mát
Anh là làn gió hát
Ca mãi duyên tình ta
Đời em luôn nở hoa
Khi có anh bên cạnh
Hạnh phúc nào hơn cảnh
Chúng mình sống cho nhau
Tới tận lúc bạc đầu
Trong yêu thương đồng cảm
Lúc ốm đau hoạn nạn,
Khi sung sức tràn trề
Mình cùng nhau cận kề
Cùng chia vui sẻ khổ
Cuộc đời này là chỗ
Mình thể hiện vì nhau
Con cháu mình mai sau
Noi mẹ cha mà sống
Em yêu anh lắm lắm
Chẳng nói hết bằng lời
Kiếp này gặp anh rồi
Gặp luôn NÀNG HẠNH PHÚC
Cám ơn anh không dứt
Người yêu của lòng em./.
Hà nội, tháng 2.2014
Lê Việt Liên
*****
Tình xa
Xa cách ngàn trùng dạ vấn vương
Kỷ niệm ngày xưa gợi nhớ thương
Nhớ mãi tóc thề lòng khăc khoải
Ngọt ngào say đắm mối tình xa
Một mùa xuân nữa đã lại qua
GIÓ thoảng hương đưa em chẳng hẹn
Để anh mòn mỏi và thương nhớ
Một mối tình xưa vẫn không rời
Em đã về đây! Anh biết không?
Bao nhiêu xa cách đợi chờ trông
Bây giờ gặp mặt anh chẳng nói
Bẽn lẽn thẹn thùng nhìn hư không
Bồi hồi xao xuyến hồn theo mộng
Ngắm trông hình bóng anh thầm nhớ
Thỏa lòng mong ước nỗi mong chờ
Tha thiết ngại ngùng đến ngẩn ngơ
Trang đài mỏng mảnh em đẹp quá
Gót ngà uyển chuyển em thướt tha
Qua bao năm tháng chẳng phai nhòa
Chút tình anh đợi giấc mơ hoa
Anh cảm ơn em! Đã hiểu ra
Anh đang đợi và từng đêm anh đợi
Ngọn lửa tình da diết phía trời xa
Đêm dài tĩnh lặng đến bao la
Năm tháng đợi chờ tình yêu ấy
Đong đầy kỷ niệm mối tình ta.
Bucharest, 22/4/2014
Thủy Thi
*****
Khoảng trống
Em đi rồi
Còn lại trong anh
Một nỗi buồn trống trải
Một nỗi cô đơn sợ hãi
Và cuộc đời chỉ còn lại mùa đông
Em đi rồi
Em có biết không ?
Xa em
trong anh
chỉ còn khoảng trống
Dẫu vẫn biết đấy là cuộc sống
Nhưng số phận cuộc đời ta đã gửi trao nhau
Dù mai nào có biết mai sau
Anh vẫn tin con tim mình mãnh liệt
Và tin vào mối tình tha thiết
Để những đêm buồn da diết trong anh
Những đêm dài khao khát có em
Một ánh mắt,
một nụ cười,
một chiếc hôn cháy bỏng
Chỉ có tình yêu cho ta sức sống
Như thưở nào tình đang tuổi đôi mươi
Nhớ em nhiều
Chắc không phải là điều tội lỗi ?
Khi em đọc những vần thơ viết vội
Chắc lại cười, rồi lại trách anh
Một con người yếu đuối
Lãng mạn yêu đương của tuổi học trò
Chắc em cười
nhưng sẽ nói thật to
Ôi! Tình yêu
Một biệt dược muôn đởi vẫn thế!
Em đi rồi
Trong anh,
chỉ còn lại
mênh mông
khoảng trống
Mong được có em với khát khao cháy bỏng
Xa nhau rồi càng thấy quý lúc gần
Đừng trách anh
Con trai nông nổi
Lãng mạn yêu đương của tuổi học trò
Anh muốn có em – báu vật – trời cho
Để cuộc đời anh mãi không còn khoảng trống./.
Bucharest, 5/4/2014
Bùi Quang Minh
*****
Ru em
(Diễn theo thơ Huy Cận)
Ngủ đi em mộng bình thường
Cuộc đời mở rộng thêm chương thêm hồi
Gió từ quạt máy chao ơi
Làm sao bằng quạt từ người yêu thương
Ngủ đi em giấc canh trường
Con chim mộng nối yêu thương tháng ngày
Chiều tà bóng xế đang say
Tình yêu nắng quái ngập đầy con tim
Núi đồi lịm nắng vàng êm
Tay anh nghe nặng êm đềm tình em!
Ngủ đi em giấc ngủ chiều
Nắng đang vàng lụa như thêu núi đồi
Bên em đã có anh rồi
Giấc mơ nhẹ lắm của người đang yêu
Ngủ đi em nhịp thở đều
Tình ta ai đếm bao nhiêu cho vừa
Ngày đang dần chín sau trưa
Là em vào giấc mơ vừa mơ êm
Chiều đang lắng xuống êm đềm
Đàn chim mộng đã ngày đêm bay về
Nắng chia nửa bãi chiều hè
Bóng rừng dương đã về che giấc nồng
Ngủ đi em giấc mơ hồng
Trĩu tay anh với bềnh bồng tình em!
Phạm Quang Thu
*****
Dòng sông và nỗi nhớ
Biển đời khát những say mê
Em đi xa hỏi có về với anh
Vẫn thao thiết chảy dòng xanh
Bên bồi bên lở mà thành nhớ thương
Vẫn yêu em đến vô thường
Bên bờ bến cũ đêm trường anh ru
Đã từng cạn một mùa Thu,
Đã từng thề với cho dù Em ơi
Nỗi niềm bến lở sông dời
Còn đây kỷ niệm một thời có em
Đã từng ngày nhớ mong đêm
Thời gian cứ thế dệt lên tình đời
Em đi xa thế em ơi
Dòng sông cứ lở cứ bồi tháng năm
Đã từng tròn khuyết với rằm
Dòng lên dòng xuống những mong em về
Em đi có nhớ sông quê
Tiếng ca ngày ấy đêm hè tròn trăng
Em xa còn nhớ ta chăng
Ai hơn em lấy ai bằng nhớ anh!
Phạm Quang Thu