Về với cội nguồn *
Vui sao được dự Trại hè
Nối vòng tay lớn bạn bè bốn phương
Về đây, điểm hẹn: Quê hương
Tình thương chan chứa, cội nguồn gọi ta
Quê hương một dải sơn hà
Như tranh thủy mạc ai mà chẳng say
Hành trình xuyên dải đất này
Càng mê phong cảnh, càng say tình người
Hoa thơm, quả ngọt khắp nơi
Bao nhiêu danh thắng đất trời tặng ban
Cà Mâu, Lũng Cú …núi ngàn
Xanh rừng, xanh biển mênh mang đất trời
Việt Nam ơi! Quê hương ơi!
Tuy còn gian khổ vẫn ngời niềm tin
Vững lòng đất nước đi lên
Triệu người như một cháu Tiên, con Rồng
Ta về đây với non sông
Về theo tiếng gọi ngàn năm cội nguồn
Bao nhiêu tình cảm yêu thương
Xin dâng hiến trọn quê hương suốt đời./.
(Thay lời cám ơn của các cháu ở Rumani tham dự Trại hè 2013)
Bucharest, tháng 8/2013
Bùi Quang Minh
* “10 năm tiếng gọi cội nguồn” – Chủ đề của Trại hè 2013
*****
Áo trắng ngày xưa
Chao ơi áo trắng ngày xưa
Còn thơm mãi tới bây giờ chưa phai!
Em ngồi đó với tệp bài,
Và trang sách có hoa nhài ép khô
Mắt nâu đen ý đợi chờ
Tà áo trắng cứ thập thò ngoài hiên
Cái ngày cơm áo nghèo hèn
Áo trắng ơi đã thắp lên tình đời
Thắp lên mơ ước em ơi
Mân mê áo trắng cho đời mộng mơ
Vuông phin nõn trắng ngày xưa
Mà anh nhớ mấy cho vừa áo ơi!
Nhìn em mà nhớ một thời
Nhờ màu áo trắng mà tôi đến trường
Có yêu ghê gớm với thương
Quyện vào nhau ngọt mật đường tuổi thơ
Rung lòng anh mãi tới giờ
Em còn vậy đó anh chờ kiếp sau
Bây giờ tóc đã bạc mầu
Hàm răng giả nói chậm-mau nhọc nhằn
Áo trắng ơi thật bâng khuâng
Tuổi xanh xa thế dần dần thêm xa
Em vui với tuổi ngọc ngà
Anh nheo mắt đón tuổi già cô liêu
Ngắm em thôi một buổi chiều
Hồn như trẻ lại với nhiều luyến lưu
Anh giờ như một chú cừu
Tiếc cỏ non biếc lòng ưu tư nhiều
Nói không là dối tim yêu
Nói vô cảm chắc chắn điều khó tin
Cái eo em thế nên duyên
Anh say mê ngắm, không nên chút nào!
Bây giờ bước thấp bước cao
Em gọi chú để anh rào ”gọi anh”
Mắt già một thoáng long lanh
Nắng xiên khoai bữa trời thành hoàng hôn
Một phút cuộc sống có hồn
Còn hơn năm tháng bồn chồn vào ra
Áo trắng ơi chớ đi xa
Đứng bên bục giảng em là cô tiên
Em là mơ mộng ngày đêm
Em là tình nghiện anh ghiền sớm hôm
Áo trắng ơi đã hớp hồn
Một ông già cõn mơ non thật lòng
Áo trắng em một bóng hồng!
Hà nội, tháng 6/2013
Phạm Quang Thu
*****
Trở lại trường xưa
Hôm nay trở lại Trường xưa
Bốn mươi năm lẻ, nắng mưa dãi dầu
Tóc xanh nay đã chuyển màu
Ôm nhau mừng tủi, trao câu ân tình!
Chuyện làm ăn, chuyện gia đình
Chuyện con, chuyện cháu, chuyện mình, chuyện ta
Chuyện được lên chức ông, bà
Chuyện người gần, chuyện người xa hẹn về
Ốm đau, mất mát, sẻ chia
Mỗi người, mỗi cảnh sớm khuya cần cù…
Thời gian như gió vi vu
Bạn bè xưa với bây giờ tìm nhau
Những mùa hoa phượng về đâu
Gốc bàng xưa đã nhuốm màu thời gian
Trống trường ngày ấy còn vang
Tiếng ve thôi thúc hè sang hỡi người
Ôm nhau rớm lệ mà cười
Lần sau gặp nhé! Thay lời chia xa
Tràng An, tháng 6/2013
Kim Sơn
*****
Ai đã từng trải qua cái tuổi thơ ngây ấy
Sẽ nhớ mãi những tiếng cười giòn giã hồn nhiên
Những trò chơi ngộ nghĩnh khi còn vị thành niên
Trên các góc sân rộng với từng bầy trẻ nhỏ
Nào đánh quay, bắn bi đủ sắc màu xanh đỏ
Nào nhảy dây, lò cò, đánh đáo thật là vui
Nào bịt mắt bắt dê chạy tới rồi chạy lui…
Dù thiếu thốn vật chất nhưng thật là dễ chịu.
Vậy mà giờ đâu còn những trò chơi thú vị
Cứ phải là iPhone, iPad với siêu nhân
Rồi điện tử, chơi game cùng vũ khí tối tân
Mất dần đi cảm hứng trong đời sống hiện thực
Trẻ em của thời nay chịu rất nhiều áp lực
Từ cha mẹ, nhà trường và lũ bạn xung quanh
Phải cố gắng xuất sắc, thành tích phải tăng nhanh
Phải học ngày học đêm cho bằng bè bằng bạn
Chúng ta cần phải hiểu sức trẻ là có hạn
Kỳ vọng mà quá lớn áp lực sẽ gia tăng
Trẻ sợ hãi, tự kỷ rồi trầm cảm, hung hăng
Chúng cần có thời gian để phát triển nhân cách
Trẻ thành công, hạnh phúc, có tương lai trong sạch
Sẽ phụ thuộc rất nhiều vào cảm xúc chính mình
Hơn là bị phụ thuộc vào chỉ số thông minh
Trẻ cần được quan tâm cho đúng người, đúng cách.
Tôi nghĩ vậy.
Bucharest, 9.8.2013
Dương Quỳnh Chi