Em xa vắng quá
Em đi đâu thế, anh mong lắm!
Mong mở hộp thư nhận tin về
Tin vẫn biệt tăm tình chẳng lại
Hộp thư trống vắng đến não nề!
Em là ảo mộng một ngày xanh
Để gió tim yêu thổi ngon lành
Để hồn anh thức trong thương nhớ
Anh quờ quạng gọi giữa năm canh
Em vẫn là em một bóng hồng
Thoắt tan, thoắt hiện giữa hư không
Giữa hư giữa thực trong cõi nhớ
Bão táp bùng lên ở cõi lòng!
Nắng đã hồng lên ấm cõi đời
Cõi đời tắm nắng, nắng nghiêng soi
Mắt em thu vắng hồ sung mãn
Ở xa có chớp sóng liên hồi???
Hà Nội, hạ tuần tháng 6/2013
Phạm Quang Thu
*****
Buồn ơi
Tưởng rằng quy luật cuộc đời
Hết cơn bĩ cực đến ngày thái lai
Đã qua cả chẳng đường dài
Mà đời vẫn chẳng đoái hoài thương tôi
Trời ơi, sao thế hở trời
Cứ trông cứ đợi mà rồi chẳng hay
Khi nào mới hết đắng cay
Cho tôi được thấy một ngày đầy xuân
Ngẫm suy thời cuộc thế nhân
Bao giờ con tạo xoay vần đến ta
Xuân tàn rồi hạ sắp qua
Thu sang liệu có món “quà” cho ta
Cuộc đời sao quá xót xa
Để cho nước mắt ướt nhòa bờ mi
Buồn ơi, buồn chớ bỏ đi
Buồn mà đi nữa còn gì với ta
Lạnh lùng ngày tháng cứ qua
Đông về mà thấy xót xa phận mình
Đã lao vào cuộc trường sinh
Nào ai biết được phận mình ra sao
Nỗi lòng nay ước mai ao
Đắng cay phận bạc biết sao bây giờ
Và rồi vẫn cứ đợi chờ
Vòng quay tạo hóa bốn mùa vẫn quay./.
Bucaret, tháng 8/2013
Bùi Quang Minh
*****
Tạ tình
Có yêu có ghét có nhớ nhung
Có thương có mến có mông lung
Mình hạc xương mai anh nhớ mãi
Nhớ em anh nhớ một nhành mai
Lãng mạn thời xuân em rất biết
Chim reo góc phố anh đứng đợi
Tâm hồn dào dạt mong em tới
Gọi em trong gió tiếng thơ ngân
Muôn ngàn câu nói em thương mến
Em yêu ơi! Đôi mắt em biết nói
Tháng năm dài anh chẳng thể nào quên
Em tần ngần chẳng biết nói gì hơn
Bỏ anh lại phía sau vườn tình ái
Hồn rưng rức dưới trăng vàng hoang dại
Ngày gặp em anh biết em e ngại
Chỉ tình anh soi sáng mãi thôi em
Anh lận đận một nửa đời thương nhớ
Cứ làm thơ nhưng em chẳng đáp từ
Anh có giận em cũng vờ không biết
Đọc thơ anh em đã hiểu lòng anh
Nhưng em muốn đôi ta là bạn
Để cùng nhau đi đến hết cuộc đời
Hãy hiểu cho em người bạn tốt
Đối với em tình yêu chỉ có một
Em đã có một nửa để yêu thương
Xin tạ lỗi với tình anh anh nhé.
Bucaret, 21/2/2013
Thủy Thi
*****
Em bé bỏng sao vô tư quá vậy
Ta mòn mỏi trông từng bước em đi
Để trong ta một mối tình cuồng si
Lời tỏ tình đã chết trong câm lặng
Ta ao ước để được trời ban tặng
Được giây mực vào trang giấy trắng tinh
Được ngắm nhìn nụ cười bé tươi xinh
Em vô tư, em nào đâu có biết
Ta biết sẽ không được kể em nghe nhiều điều cho đến chết
Rằng ta đã yêu em, yêu cuồng dại thế nào
Ta sợ làm em đau đớn biết bao
Những say mê ngọt ngào ta đã trao vào dòng mực
Vô tư đi! Xin em đừng day dứt
Cứ để ta mãi khắc khoải nhớ thương
Vô tư đi! Em chẳng phải vấn vương
Em và ta mãi là hai người bạn.
Bucharest, 2011
Dương Quỳnh Chi
*****
*****
Dù ta chơi vơi giữa bộn bề cuộc sống
Câu hỏi khắc khoải cứ bám riết không thôi
Hạnh phúc là gì?
Điều đó quá xa xôi?
Tình yêu là gì?
Mà khát khao đến vậy?
Tình yêu giống như một trò chơi số phận
Bên nhau trọn đời
Hay mãi mãi xa nhau
Cho dù vấp ngã
Hay tan nát lòng đau
Không thể phủ nhận ta đã từng hạnh phúc.
Tình yêu ta nghĩ thật đơn giản, đôi lúc
Có nó là đủ!
Nhưng nào phải thế đâu
Mọi điều nhỏ nhặt đều làm trái tim đau
Và nhận ra rằng…
Phải hiểu nhau.
Thế đấy!
Để có hạnh phúc sao khó khăn biết mấy!
Bởi nó chỉ là những khoảnh khắc ghép nhau
Nó đến rồi đi
Nào có giữ được đâu!
Thôi thì ta đành phải học cách chấp nhận.
Cuộc sống có cả thành công và thất bại
Thành công làm ta thấy hạnh phúc, bình an
Thất bại khiến ta phải vững bước, bền gan
Cuộc sống khó nhọc nhưng thật là đáng sống!
Bucharest 14.7.2013
Dương Quỳnh Chi