Tâm sự của tôi
Còn đâu mười tám đôi mươi
Mấy hôm tôi thấy như người của ai
Soi gương thương mái tóc dài
Nhìn vào hai má một vài nếp nhăn
Đã qua một thuở nhọc nhằn
Lo nhà, lo cửa, băn khoăn tối ngày
Bán buôn, bán lẻ luôn tay
Tôi đâu còn biết tháng ngày vụt qua
Bây giờ đã có cửa nhà
Các con đã lớn, tôi qua tứ tuần
Đâu rồi một thuở thanh xuân
Đâu rồi gương lược, áo quần, ngày xưa?
Thương chồng con mấy cho vừa . . .
Nhưng tôi, tôi giận tự lừa dối tôi
Bỏ qua mọi cuộc vui chơi
Bỏ qua hội họp, bỏ lời yêu thương
Say sưa vò võ thương trường
Giàu sang chưa thấy, tuyết sương trắng đầu!
Bây giờ và mãi mai sau
Tự tôi, tôi biết vẽ màu thời gian
Con chim biết quý bầy đàn
Con người biết quý vô vàn anh em
Đã qua tối lửa tắt đèn
Cộng đồng là chỗ thân quen chí tình
Sống lâu, nay hóa gia đình
Bạn bè, tập thể cạnh mình thật vui
Biết bao bè bạn của tôi
Sống ung dung, rất yêu đời, xênh xang
Chuyện đâu chỉ có quầy hàng
Chuyện chồng, con, chuyện dung nhan riêng mình
Trách chồng đôi lúc vô tình
Nhưng tôi nào biết: chính mình phôi pha
Mới trung niên đã toan già
Xác xơ như một cánh hoa giữa rừng!
Shopping- tôi quá dửng dưng
Vài ba manh áo đã dùng mươi năm
Phấn son là chuyện xa xăm
A Q tự nhủ: càng đằm nét quê
Bạn bè nói chuyện say mê
Nội dung trang web , sẻ chia chuyện đời
Riêng tôi chẳng biết đầu đuôi
Tay cầm con chuột, ngược xuôi rối mù
Tiếng Anh cũng giống tiếng Ru
Vài ba câu để giao du gọi là…
Hôm nay ngày 8 tháng 3
Tôi xin kể hết chuyện là riêng tôi
Chẳng lo chúng bạn chê cười
Bởi tôi đang học làm người mô – đơn ( modern)
Thấy mình đang trẻ đẹp hơn
Tay khua bàn phím thạo hơn rất nhiều
Bao năm, tôi thiệt bao nhiêu
Bởi tôi bảo thủ, tự kiêu một mình
Nay con suối nhỏ trong lành
Biết hòa sông lớn vươn mình xa khơi
Và như tìm lại cuộc đời
Giữa Câu lạc bộ bao người tin yêu
Thông tin phong phú lắm chiều
Nay bán hàng chạy, mai tiêu hàng tồn…
Cộng trừ vi tính giản đơn
Thời gian có rộng rãi hơn rất nhiều
Phấn son hâm nóng tình yêu
Có bao chuyển kể, bao điều phân minh
Vui say bao chuyện ân tình
Nhờ Câu lạc bộ đời mình trẻ ra…
Hôm nay, ngày 8 tháng .
Bucaret, tháng 3/2012
Phạm Quang Thu
*****
Ngày lập xuân-Ngày của chúng mình
Mùa xuân đã đến thật rồi
Dù cho tuyết nhẹ vẫn rơi trắng cành
Em ơi tỉnh dậy mà xem
Ngàn bông tuyết múa đón Nàng Xuân sang
Qua rồi bão tuyết ngập tràn
Để hôm nay nắng tưng bừng với Xuân
Qua rồi giá lạnh buốt xương
Cho Ban biên tập gửi em thương món quà
Mùng Một – Mùng Tám Tháng Ba
Mạng Câu lạc bộ món quà tặng em
Chúc em tươi-khỏe-đẹp xinh
Sang Xuân tổ ấm gia đình thêm vui
Làm ăn thuận lợi gấp đôi
Con yêu, chồng quý em tôi gấp mười
Đừng quên chăm chút em ơi
Mạng Câu lạc bộ giúp em ngời sắc hương./.
Lê Việt Liên
*****
Mai là mùng 8 tháng 3
Mà hôm nay đã thấy nhà ngát hương.
Dịu ngọt, hương của tình duyên,
Thắm tươi, hương của bạn hiền gần xa.
Mong hương tỏa ngát mọi nhà
Ấm êm hạnh phúc, chan hòa niềm tin
Mấy lời nhắn gửi hội viên
Xinh tươi trẻ đẹp, năng lên họp hành.
Hoàng Hiền
*****
Điều cảm nhận
(Lời tri ân của cuộc sống)
Nếu cuộc đời vắng bóng người phụ nữ
Thế giới này rồi sẽ ra sao?
Câu hỏi giản đơn nhưng nào dễ trả lời
Bởi cuộc sống ở đâu cũng cần người phụ nữ
Nếu trên đời không có người phụ nữ
Ta còn gì để phải ước mơ!
Sống vô tư trong thế giới tuổi thơ
Và cứ thế, lớn lên cùng năm tháng
Giờ ngẫm lại khi còn là đứa trẻ
Mẹ đã rạng ngời trong đôi mắt của ta
Nụ cười tươi, đằm thắm, hiền hòa
Ta cảm thấy bình yên khi bên mẹ
Rồi lớn lên, qua bao miền đất lạ
Cuộc đời vui, tươi đẹp những nụ cười
Ánh mắt bao dung, nhân hậu tuyệt vời
Ta nhớ mãi, ghi sâu thành kỷ niệm
Phong cảnh nên thơ bởi không thể thiếu
Bóng dáng người phụ nữ chiều hôm
Bãi biển vui, nhờ giọng nói dịu dàng
Giữa trưa hè, nắng đổ lửa chói chang
Một ánh mắt, một nụ cười cũng xua tan cái nóng
Mỗi ngày đến, ta vẫn trông, vẫn ngóng
Bình minh lên, lòng cứ rạo rực lòng
Ai quên được sau mỗi ngày làm việc
Được trở về nương tựa một bờ vai
Dịu dàng quá, bàn tay ai vuốt nhẹ
Lời thì thầm, mệt nhọc cũng phải tan
Cuộc đời dài là cả chuỗi gian nan
Đâu Thiên đường, đâu Trần gian – khó biết
Những khổ đau đan xen cùng thất vọng
Ai sẻ chia, ai an ủi, vỗ về
Bữa cơm chiều, đượm mãi hương quê
Những món ăn đời thường mà nhớ mãi
Bao vất vả hàng ngày ai lo hết
Để cho ta, thanh thản một khoảng trời
Vẫn còn nhiều…, nhiều lắm ai ơi
Chẳng nhớ nổi và cũng không kể hết…
Nếu một ngày, thiếu bóng người phụ nữ
Thế gian này thành vô nghĩa mất thôi
Những lâu đài, những thành phố nguy nga
Những biệt thự, những vườn hoa rực rỡ
Tất cả thành vô nghĩa mà thôi
Nếu trên đời chẳng bóng người phụ nữ
Thế gian này, chắc chấm hết lâu rồi!
Nói thế thôi, bạn ơi đừng sợ quá
Đấy chỉ là một chữ “NẾU” thôi mà
Vẫn còn nhiều mồng Tám tháng Ba (8/3)
Để chúng ta nói điều kỳ diệu ấy
Ta mong sao mỗi sáng mai thức dậy
Có tình yêu, có ánh mắt dịu hiền
Có cái nhìn nũng nịu, yêu thương
Cho cuộc đời luôn vui, luôn đẹp
Dẫu vẫn biết còn bao điều chưa hiểu
Nhưng khẳng định một điều: Không thiếu được nửa kia
Rồi mai ngày có triệu triệu đóa hoa
Đời dâng tặng chị em,
Như một lời tri ân – từ cuộc sống./.
(Viết tặng chị em nhân Ngày Phụ nữ Quốc tế 8/3)
Bucaret, 8.3.2012.
Bùi Quang Minh
*****
Thời gian – món quà vô giá
Mùng Tám tháng Ba
Anh em tặng hoa
Chồng con tặng quà
Chị em sung sướng
Mặt tươi như hoa
Tặng quà cũng thích
Tặng hoa cũng hay
Hôn rõ nồng say
Đời lên tiên giới
Nhưng giá Người lấy
Thời gian tặng em
Em sẽ hân hoan
Yêu Người gấp bội
Thời gian là khối
Vàng, bạc, kim cương
Nếu người thật thương
Hãy cho thứ đó!
Thì giờ thêm có
Em sẽ đầu tư
Giữ vóc xuân thì
Vuốt ve, chải chuốt
Lên mạng em kết
Bè bạn bốn phương
Học hỏi, mở mang
Cười vui thư giãn…
Em chẳng tham lắm
Chỉ xin Người thương
Gánh vác phần hơn
Việc nhà, việc chợ
Thời gian thêm đó
Lướt mạng cùng em
Chia sẻ thông tin,
Thôi thì đủ loại…
Nuôi dạy con cái,
Ứng xử cộng đồng
Thể dục thân tâm
Nấu ăn, giải trí…
Nếu như em bí
Vào mạng thế nào
Kỹ thuật ra sao
Bảo em Người nhé!
Cứ được như thế
Em trẻ đẹp ra,
Quanh năm đều là
Tháng Ba mùng Tám./.
Lê Việt Liên
*****
Thật tự hào vì ta là Người Nữ
Được kết tinh từ tinh túy trên đời
Thượng Đế cho ta đôi mắt của Người
Để ta nhìn thấu nỗi đau nhân loại,
Người cho ta đôi tai này tồn tại
Để nghe được lời cầu cứu đớn đau,
Cho đôi vai làm chỗ dựa mai sau
Giúp chồng con sau những cơn giông tố,
Cho đôi tay để an bài duyên số
Làm đẹp cuộc đời, làm đẹp thế gian,
Cho đôi chân để qua mọi gian nan
Sẵn sàng vững bước vượt lên số phận,
Cho trái tim yêu thương, không thù hận
Hy sinh mình vì hạnh phúc nhân gian,
Trọng trách cao cả, chẳng hề vãn than
Cùng Người Nam sinh ra những kiếp phận.
(Ngẫu hứng Ngày 8 tháng 3)
Bucharest, tháng 2/2012.
Dương Quỳnh Chi