Bạn đọc viết

BĐV – Nửa Thế giới Dịu Hiền

11:59 sáng | 20/10/2012

 

Chiếc áo quê hương

 

Chẳng sàn diễn, 
Chẳng đèn mầu rực rỡ 
Em rạng ngời trong chiếc áo quê hương 
Kỳ diệu thay vẫn dáng tuổi đến trường 
Tà áo lượn em càng thêm duyên dáng 
Bước nhẹ nhàng tà áo tha thướt bay.

Ơi cánh áo, tâm hồn ai rạo rực 
Kỷ niệm xưa cứ tràn ngập ùa về 
Chiếc áo dài đâu phải của riêng ai 
Hồn dân tộc lắng ngàn năm đọng lại 
Em tự hào – chiếc áo của quê hương.

Giữa xứ người, 
Em trình diễn tình thương 
Tà áo nhỏ mang tâm hồn lộng gió 
Em mỉm cười, hạnh phúc trào dâng. 
Mỗi bước em đi – như gieo hoa trên đất, 
Mỗi điệu em quay – cho xao xuyến lòng người.

Áo dài ơi, đêm nay em vui quá 
Em rạng ngời bởi áo quá thân thương 
Có áo dài , em có mãi quê hương./.

 

Bucaret, tháng 10/2011 
Bùi Quang Minh

 

 

*****

 

 

Mẹ ơi!
Thiêng liêng tiếng gọi lòng tôi

 

Khi đớn đau con thường gọi : Mẹ ơi!
Mẹ đi xa chẳng trả lời nhưng lòng con ấm lại
Khi nỗi buồn bỗng trào dâng tê tái
Con lại thầm thì khôn, dại: Mẹ ơi!

Có một điều hơn cả tuyệt vời
Mỗi lần gọi Mẹ ơi! lòng con thanh thản lạ
Mẹ như Bà tiên trong cuộc đời vất vả
Nâng niu con, hối hả bước tháng ngày
Có dòng điện tâm linh xuyên hết thảy gió mây
Để con thấy mẹ bên con ấm áp
Mẹ hiển hiện trong giấc mơ có thật
Gặp mẹ rồi con ngây ngất mơ thêm

Con trẻ thơ rồi sang tuổi hoa niên
Chưa bao giờ con gặp Tiên, gặp Phật
Mẹ thân yêu, mẹ là gần gụi nhất
Thức trắng đêm lo vẹn giấc cho con
Giáp hạt triền miên, miếng sắn chén cơm
Mẹ nhường hết cho con, nựng con lời thơm thảo
Lớn lên con, cuộc đời còn tần tảo
Tháng năm trôi với cơm cháo qua ngày

Mẹ truyền cho con niềm tin, siết chặt tay
Biết dũng mãnh tung bay trong bão tố
Phải vươn tới, vượt đau thương gian khổ
Vì tương lai đang nở rộ đón con cười

Mẹ, Mẹ ơi- là tiếng gọi cuộc đời
Là ấm áp như một lời an ủi
Là tiếng lòng khi bão dông, gió nổi
Là tiếng kèn vang dội đốc xung phong
Mẹ, Mẹ ơi- là tiếng gọi nằm lòng
Là dòng chảy biết gạn trong, xua đục
Là thiêng liêng giữa trăm ngàn bức xúc
Gọi Mẹ rồi, con mơ ước thênh thang
Cuộc đời vui viết thêm những trang vàng
Con bước tiếp hiên ngang và kiêu hãnh
Gọi Mẹ ơi, biết bão dông sẽ tạnh
Gọi Mẹ ơi- thần thánh của lòng con
Khắc vào tim câu thần chú sắt son.

 

(Chào mừng Ngày Phụ nữ Việt Nam 20.10.2012)

Bucarest 16/10/2012
Phạm Quang Thu

 

 

***** 

 

 

Nửa thế giới dịu hiền

  

Người mẹ mang nặng đẻ đau một mình trong phong ba bão tố
Như thiên sứ ngàn năm thơm gió nội hương đồng
Phải Trời đã tạo ra trái tim người đàn bà như bông hồng thắm đỏ
Để trái đất thắp mặt trời xua giá lạnh đêm đông?

Đứng trước Khải Hoàn Môn nhớ về một Napoleon
Nhìn Vạn Lý Trường Thành đâu quên Tần Thủy Hoàng bạo chúa
Có ai nhớ những kẻ đã bỏ mình không bao giờ về nữa
Có ai nhớ bao người vợ đứng bồng con hóa đá chờ chồng?

Liệu tất cả thời gian đều dành cho Đàn Ông
Chỉ có một ngày gọi là Ngày Phụ Nữ?
Sẽ vô lý như chuyện đứa con chỉ khai Quê Cha và mang Họ Bố
Điều vô lý ấy có tự ngàn xưa và sẽ di căn cho tới hết cuộc đời?

Ở đâu người phụ nữ cũng đẹp, cũng tảo tần và hy sinh lặng lẽ
Dẫu họ có thể thành những Bà Triệu, Bà Trưng, Cleopác hay Nữ Oa đội đá vá trời
Xin cám ơn đời cho ta được sinh ra trên trái đất này và làm con của Mẹ
Xin chúc Nửa Thế Giới Dịu Hiền hạnh phúc thắm trên môi…

 

Hà nội, 2012
Nguyễn Quyết Thắng

 

 

*****

  

  

Quầy hàng của Mẹ

(Một lần thăm chợ)

 

Mẹ luôn tay trong quầy hàng chật chội 
Một ngách con làm lối khách vào qua 
Hàng và hàng chất chồng, mắt rối 
Chợ bán buôn- đã hóa một phần nhà

Mẹ đi sớm khi trăng non còn thức 
Tuyết giá băng, nóng nực, mẹ coi thường 
Mẹ vẫn bảo lớn rồi con sẽ hiểu 
Là áo cơm con, sách vở, học đường!

Mẹ về muộn hơn mọi người ở chợ 
Nặng hai tay mọi thứ cho ngày 
Mọi vui, buồn hiện trên khuôn mặt mẹ 
Chợ ồn ào có cả ngọt, đắng cay

Em lần giở trang album của mẹ 
Chẳng còn đâu mái tóc trẻ ngày xưa 
Tóc của mẹ giờ khô vàng phơ phất 
Em nhủ lòng đời mẹ lắm nắng mưa

Mẹ, mẹ ơi ngủ đi trời sắp sáng! 
Mẹ xa con để chạng vạng mới về 
Con chỉ biết làm con ngoan của mẹ 
Con hứa rồi, nói cả lúc đang mê

 

Bucarest, mùa thu 2012
Diễm Châu

 

 

*****

 


Người Nữ

 

“Công cha như núi Thái Sơn, 
Nghĩa mẹ như nước trong nguồn chảy ra” 
Thái Sơn còn có thể đo 
Trong nguồn nước chảy biết đo thế nào? 
Ngẫm mà lại thấy tự hào 
Trời cho làm mẹ vui nào vui hơn? 
Dù cho vất vả khôn lường 
Mang thai, ở cữ trăm đường đớn đau 
Dù cho cà muối cơm rau, 
Đói ăn, lạnh mặc vẫn đau đáu lòng 
Nuôi con dạy dỗ nên khôn 
Cùng chồng chèo chống, không than một lời 
Biển Đông dù có đầy vơi 
Nghĩa tình trọn vẹn là Tôi với Chàng 
Sống đời đức độ đoan trang 
Đàng hoàng một nếp gia phong giữ tròn 
“Phúc đức tại mẫu” cho con, 
“Sang vì vợ” để tiếng thơm cho chồng. 
Chị em mình một tấm gương 
“Vượng phu ích tử” để hương cho đời. 
Tự hào lắm chị em ơi 
Được mang phận gái người người đều yêu./.

 

Bucaret, 13.10.2012

Lê Việt Liên

 

 

*****

 

 

Thương Mẹ

 

Đến ngày phụ nữ tháng mười
Mùa thu nắng đẹp bao người chờ mong
Quê nhà mẹ có ngóng trông
Con yêu của mẹ nơi xa không về

Bồi hồi thương mẹ nhớ quê
Đêm mơ thấy mẹ tràn trề lệ rơi
Nhớ mẹ nhiều lắm ai ơi
Nao nao kỷ niệm chơi vơi hiện về

Ngày đi sao thấy bộn bề
Để cho lòng mẹ buồn thê một mình
Mẹ ơi! mẹ cứ yên bình
Ở xa con vẫn đinh ninh trong lòng

Nơi nhà có mẹ chờ mong
Sớm khuya lận đận long đong hao gầy
Ngọt ngào lời mẹ đong đầy
Cho con được thấy tháng ngày thương yêu

Con cám ơn mẹ rất nhiều
Trong tim con mãi in hình mẹ yêu!

 

Bucarest ngay 18/10/2012
Thủy Thi

 

 

*****

  

 

Cảm nghĩ sau khi đọc lá thư “Con yêu dấu…”

 

Đọc những lời Mẹ tâm tình nhắn nhủ 
Con lại thấy nhớ Mẹ quá, Mẹ ơi! 
Nơi xứ lạ, con hụt hẫng chơi vơi … 
Liệu còn được gặp mẹ bao lần nữa?

Mỗi một năm con về một vài bữa 
Mà tuổi Mẹ nay đã gần tám mươi 
Vào cái tuổi ở gần đất xa trời 
Mẹ cần lắm tình thương nơi con cái

Nếu như Mẹ ăn uống còn vương vãi 
Con sẽ nhặt lại từng hạt cơm rơi 
Nếu Mẹ có nhắc mãi chuyện rỗi hơi 
Con sẽ kiên nhẫn ngồi nghe Mẹ nói

Nếu Mẹ chậm tiếp nhận công nghệ mới 
Con sẽ không chê trách gì Mẹ đâu 
Nếu Mẹ chưa tắm rửa đã từ lâu 
Con sẽ không cằn nhằn hay khó chịu

Nếu Mẹ có lãng tai hay nói nhịu 
Con sẽ không sốt ruột giục Mẹ nhanh 
Bởi con hiểu điều ước muốn mong manh… 
Mẹ muốn được ngồi bên con mãi mãi

Khi đôi chân Mẹ yếu mềm, chậm rãi 
Con sẽ giúp Mẹ. Như Mẹ khi xưa 
Đã nắm tay con, dìu bước, dẫn đưa 
Những bước chân đầu tiên còn chập chững

Đến một ngày nhịp tim không còn vững 
Mẹ nói rằng Mẹ chẳng muốn sống đâu 
Con không giận. Vì đời đã có câu: 
Khổ nào hơn sống chỉ là tồn tại!

Con xin hứa dù lời còn vụng dại: 
Không để Mẹ phải buồn tủi, sầu đau 
Không để Mẹ phải lạnh lẽo đêm thâu 
Con về với Mẹ đây! 
Mẹ yêu dấu! 

 

Bucharest 10.10.2012 
Dương Quỳnh Chi

* “Dear son, dear daughter…”

 

 

 

 

 

 

 

 

Liên kết website