Senviet
Đã lâu rồi tớ bận
Việc tới tấp ngập đầu
Mất luôn cả nhu cầu
Giãi lòng mình với cậu
Bên này tớ đã thấu
Cái « oải » ngấm đầy mình?
Giờ tớ chỉ làm chơi
Dành thì giờ thăm cậu
Tình đô la cháy bỏng
Đã nguội bớt hay chưa ?
Hay vẫn ham thắng thua
Như ngày mình “xung trận” ?
Sống long đong, lận đận
Oc chẳng được nghỉ ngơi
Còn gì nữa là đời?
Tiền đã thành ông Chủ.
Nó sai-mình lãnh đủ
Muốn ngủ nó không cho
Đói ăn nó bắt chờ
Hãy lo hàng đi đã!
Mồ hôi rơi lã chã
Lo hết quét lại càn
Của phòng thuế, công an
Khổ nói sao cho hết…
Năm ngoái tớ đã quyết
Búc vé về Việt Nam
Tìm hướng khác làm ăn
Thăm quê hương nội ngoại…
Cha mẹ tớ rất khoái
Thấy cậu cả về đây
Hết phiêu lãng trời Tây
Ròng rã bao năm tháng…
Vợ con tớ cũng sướng
Quốc tịch cầm tay rồi
Ru, Việt nói lầu lầu
Không thể quên gốc gác.
Tương lai ở phía trước
Trong nước và nước ngoài
Giờ hướng có cả hai
Đôi đường cùng phát triển.
Đời vô thường chuyển biến
Đừng cứng nhắc ngồi chờ
Hãy mạnh dạn phất cờ
Tiên phong mình đổi hướng
Phải sống sao cho sướng
Sao cho có tự do
Thoát khỏi vòng kim cô
Của lo âu toan tính.
Làm sao không bị dính
Vào phiền não hàng ngày
Tâm thơ thới bổng bay
Hiện tiền là hạnh phúc
Lòng thành tớ xin chúc
Cậu và cả gia đình
Đừng sống vì ngày mai
Mà vì hôm nay trước
Cứ coi đời mình hết
Chỉ còn một lúc này
Sống trọn vẹn đủ đầy
Lòng nhẹ nhàng thanh thản
Hẹn gặp lại các bạn
Nếu mình còn có duyên…
***
Hathu
Buồn buồn tôi mới vào đây
Vào mục thư giản đọc bài “Buồn trông…”
Đọc rồi tôi thấy buồn hơn
Không còn cái cảnh “lên Tiên”ngày nào?
Buồn vì vắng bạn vắng bè
Buồn vì nhớ tới một thời “khùng, điên”
Nhớ anh Rớ một thời ngang dọc
Tiếng cười ngân vang khắp diễn đàn
Nhớ Đời mới hồn nhiên bắt bướm
Tinh nghịch trẻ trung mà lại rất hồn
Nhớ Cỏ Lạ kiêu sa một thuở
Cũng nghich ngợm bốp chát bằng thơ
Nhớ Hương Giang, nhớ Binhminh thuở ấy
Nhớ Bandoc với tình yêu say đắm
Tôi trân trọng tình yêu của bạn
Nhớ anh Men nhớ Khách qua đường
Nhớ Hùng Cường, Đất Việt với Trà My
Chị Sơn nữa với cả Senviet
Còn nhiều bạn tôi chưa kể hết tên
Ôi! một nỗi nhớ bạn đến nao lòng.
***
DQC
Ngồi đây
Đọc lại trang thơ
Thấy nhớ các bạn đến ngơ ngẩn người.
Ngồi đây
Nhớ lại tiếng cười
Hồn nhiên sảng khoái một thời yêu thương.
Ngồi đây
Lòng thấy vấn vương
Bạn bè thân hữu dạt phương trời nào?
Ngồi đây
Nghe gió rì rào
Dây đàn bỗng đứt cứa vào tim ai?
Ngồi đây
Đợi đến sáng mai
Để xem bạn hữu có ai trở về?
Tôi sẽ đợi!
***
RVN
Hương Giang ơi Rớ đây nè
Rớ thật là tuyệt bạn bè miễn chê
Hoa buồn lòng Rớ tái tê
Hoa vui khiến Rớ đê mê suốt ngày
Giang muốn Rớ trả lời ngay
Bắt đầu từ chữ Ngôi đầy (Ngồi đây…) phải không?
E hèm…
Ngồi đây cùng với Hương Giang
Để xem có thấy ai lang thang vào
Lan tím, Cỏ lạ, Mai vàng
Trà my, Sen việt hay nàng Bình minh
Ngồi đây Rớ thấy rung rinh
Rớ muốn ôm lấy các Hoa dinh về
Hì hì…
***
Hathu
Lại thêm tớ nữa Hà Thu
Các bạn cho tớ ngồi chung với nào
Ngồi đây cùng uống ly trà
Cùng ôn lại những vui buồn đã qua
Ngồi đây kể lại chuyện xưa
Cái ngày tớ mới nhập vào làng thơ
Ngồi đây nhớ bạn ngẩn ngơ
Tiếng cười rúc rích ngân vang hôm nào
Ngồi đây ao ước mỗi ngày
Các bạn ơi cố gắng vào làng thơ
Thơ đi thơ lại cùng nhau
Ấy là món quà tinh thần tặng nhau
Thơ là giải tỏa nỗi niềm
Thơ là cảm xúc để mình gần nhau.
***
Bandoc
Ngồi đây nhất quyết không về
Cà phê đắng ngắt não nề hỡi ai
Ngồi đây thức suốt đêm dài
Để thương để nhớ để mài nỗi đau
Ngồi đây hồn để tận đâu
Dây đàn đã đứt nỗi sầu quặn tim.
***
Men
Ngồi đây đợi một người về
Thủy chung với một lời thề chứa chan
Ngồi đây dạo lại cung đàn
Nghe tim day dứt nát tan cõi lòng
***
Maivang
Mai vàng đi vắng đã lâu
Hôm nay có dịp ghé vào làng thơ
Thấy Giang ngồi đó thẫn thờ
Nhớ về một thủa bạn bè yêu thương
Anh Rớ cũng thật khiêm nhường
Hoa buồn lòng Rớ cũng buồn tái tê
Hà Thu chạy đến ngồi kề
Cụng ly trà nóng, vui buồn sẻ chia
Có thêm Bạn đọc đến kìa
“Ly cà phê đắng não nề hỡi ai”…
Trang thơ không của riêng ai
Vào đây để lấy tiếng cười làm vui
Hàng ngày bận bịu tới lui
Vào đây xả stress để vơi nỗi lòng
Nếu thơ nặng trĩu cõi lòng
Còn đâu thư giãn diễn đàn chị em !
Nắng Mới cũng thích vào xem
Thơ các anh các chị có “hay không nào” ?
***
Datviet
Mùa Thu đã đến thật rồi
Nắng vàng rực rỡ, mây trời trắng bay
Gió làm khóm cúc nhẹ lay
Cây xanh đã chuyển thành cây lá vàng…
Hôm nay vui đến rộn ràng
Hương Giang đợi bạn mau vào làng thơ
Mọi người không thể thờ ơ
Gọi nhau về với trang thơ – bạn hiền
Hàn huyên kể chuyện liên miên
Cười đùa vui vẻ có mình có ta
Anh Rớ cùng với các Hoa
“Hoa vui khiến Rớ đê mê suốt ngày”
Hương Giang bận bịu luôn tay
Pha cà phê nóng, ấm trà mời nhau
Bạn Đọc thức suốt đêm thâu
“Dây đàn đã đứt nỗi sầu quặn tim” ?
Vì sao nói chúng tôi xem
Bạn buồn Hoa có vui đâu bao giờ !
***
Men
Men bận việc suốt cả ngày
Thấy các bạn gọi Men bay về liền
Thật vui được gặp bạn hiền
Ở đây là cả một miền thương yêu
***
Doimoi
Vào đây lại thấy thảnh thơi
Vào đây lại thấy lâng lâng lạ kỳ
Vào đây lại thấy rộn ràng
Tình yêu muôn nẻo đổ về trang thơ.
Vào đây để nói lời yêu
Vào đây để thấy bạn hiền chờ mong
Vào đây để nở nụ cười
Nhìn ai, ai đó nặng tình trao nhau!
Vào đây quên hết sự đời
Bộn bề công việc gian nan thương trường
Vào đây lấy lại tuổi xuân
Trái tim nóng bỏng khát khao cuộc đời!
Tôi xin được viết đôi lời,
Cám ơn các bạn thật nhiều đó nghe!
Dù đang công việc gập đầu,
Vào đây lại thấy đất trời đầy hoa.
***
Senviet
Ngồi đây thấy nhớ nhau nhiều
Trong lòng trống vắng tới cô liêu
Cảnh cũ nguời xưa đâu rồi nhỉ?
Chỉ còn trang mạng trải lòng yêu
Mình đã trao nhau biết bao điều
Bao nhiêu kỷ niệm những lần “phiêu”
Bao nhiêu trăn trở, bao nhung nhớ
Ấm lạnh buồn vui lúc xế chiều
Tôi nhớ các bạn nhiều…
Bucharest, 18/10/2011.