Em đẹp
Em đã đẹp, anh muốn em đẹp nữa
Cả trăm năm mãi rực lửa tình yêu!
Em trầm lắng dấu nguồn chan chứa
Đáy sông sâu gọt rũa đá cản dòng
Em hãy đừng dâng sóng đến hãi hùng
Đừng bão táp và đừng xô đê vỡ
Đừng để tình tạo sóng thần quái gở
Hãy là em duyên nợ của lòng tôi!
Hãy là em hiền dịu giữa cõi đời
Mềm mại chảy giữa đất trời không phẳng
Hãy là em biết hy sinh thầm lặng
Em mãi xuân cả ngày nắng, tiết mưa!
Hỡi tình yêu nói đến mấy cho vừa!
Em của hồn tôi, của thơ tôi bát ngát
Là dòng sông luôn cất lên bản nhạc
Tình yêu đời dào dạt với nước non
Anh chẳng mong em đẹp phấn son
Mà là đẹp rất tự nhiên quyến rũ
Đẹp của tâm hồn như đất đai trù phú
Đã cho ta no đủ bốn mùa vui
Đẹp của thể hình rắn chắc, trẻ, tươi
Dám đảm nhiệm những việc đời nặng nhọc
Đẹp trong tư duy biết vượt qua hiểm hóc
Đẹp chính khi mắt khóc nói yêu thương
Em đẹp rồi, anh vẫn muốn đẹp hơn!
Phạm Quang Thu
(Tháng Valentine 2012)
*****
Tâm tư một thuở
Em uống sữa gì
Má em thơm thế
Thơm mùi sữa mẹ
Thơm hương lúa đồng
Hoa cải ven sông
Hương hồng chớm nở
Má em có lửa
Bỏng rát môi anh!
Thơm em mà tiếc tuổi xanh
Nào đâu hương ngọt quả lành tình yêu
Nào đâu hò hẹn sớm chiều!
Quanh năm sổ gạo – đói nghèo quanh năm
Anh ngồi nhớ lại xa xăm
Một thời bao cấp mắt đầm lệ rơi
Một thời cơm độn đầy vơi
Tình yêu luống cuống- nói lời chông chênh!
Bây giờ cơm áo xông xênh
Trái tim hát khúc mông mênh nhân tình…
Mắt không còn sáng lung linh
Chân chim đuôi mắt xếp thành sóng nhăn
Nụ cười rám một hàm răng
Lưỡi khô nói nhịu trắc- bằng thanh âm
Mảng râu trắng đục kín cằm
Đồi mồi rải rác hiện dần mặt da!
– Bây giờ em gọi “chú” nha!
Anh dùng dằng- cứ gọi là “ anh” đi
Để anh vớt vát xuân thì
Bởi còn rung lắm làn mi, má hồng
Bởi còn lắm lắm bâng khuâng
Xốn xang, rạo rực lâng lâng bồi hồi!
Giá băng ấy chuyện của trời
Yêu đương là chuyện của tôi với nàng
Valentine đến rộn ràng
Máu Xuân bốc lửa nồng nàn tình Xuân!
14/2/2012
(Thương yêu tháng Valentine)
Phạm Quang Thu
*****
Đúng rồi!
Ta choàng dậy!
Tim đập rộn ràng, mộng ước bay xa
Đến nép bên rèm, mắt khẽ mở ra
Trước mắt ta là vầng dương thắm đỏ?
Trái tim ta thổn thức muốn bày tỏ…
Yêu thương,
giận hờn,
tha thứ,
chờ mong…
Oh! Hy vọng vậy là đã đi tong!
Trước mắt ta chỉ một màu trắng xóa.
Ta thấy lạnh!
Ta giận hờn!
Nổi đóa!
Muốn hét lên: sao trời nỡ bất công?
Làm Tình yêu của ta sẽ bị…rông
Ta đóng rèm! Chẳng thèm nhìn tiếp nữa.
Ta chưa tin những lời như đã hứa
Vì Tình yêu đâu chỉ có lứa đôi?
Ta cần tình bè bạn như chiếc nôi
Vỗ về, đỡ nâng lúc ta buồn bã.
Nhớ ra rồi! Ta vẫn còn một “cạ”-
Ơi, câu lạc bộ yêu mến của ta!
Vào Diễn đàn!… Ý nghĩ chợt lóe ra.
Ta thấy nóng!
Trời ơi, sao nóng thế!
Đọc lời bè bạn, khiến ta rơi lệ
Ấm nồng,
tình nghĩa,
đùm bọc,
thiết tha.
Yêu thương lắm, bạn thân mến của ta
Xin làm slideshow để tỏ lòng mến mộ.
Mời các bạn xem Slideshow < Yêu thương cho riêng mình >
Bucharest 14.2.2012, những ngày bão tuyết.
Dương Quỳnh Chi